Tôi yêu thành phố của tôi

 Tôi yêu thành phố của tôi

Chiều tối tự dưng lại đọc được bài viết về bài hát “Thành phố Hoa phượng đỏ”. Vừa đọc vừa nghe “Thành phố hoa phượng đỏ”, dường như cảm xúc nhớ nhà, nhớ quê lại tràn về. Nhớ Hải Phòng thật đấy!

 



Có lẽ bạn nào sống xa Hải Phòng và ít có điều kiện về thăm thành phố như tôi sẽ hiểu rõ cảm giác này hơn. Nó không êm ái như nỗi nhớ gia đình, người thân, không cồn cào như nỗi nhớ bạn bè thân quen, mà có lẽ nó hội tụ cả hai yếu tố trên. Đơn giản bởi vì ở Hải Phòng tôi có gia đình thân yêu, có những người bạn thân thiết từ thuở thiếu thời.

Tôi nghe bài hát "Thành phố Hoa phượng đỏ" một lần nữa, những ca từ trong bài hát lại vang lên trong tim tôi một cách mãnh liệt, đầy tự hào.

“Ơi Hải Phòng, thành phố quê hương…”, câu hát này như nhắc lại một lần nữa với tất cả người con Hải Phòng rằng, dù có đi đâu xa, dù có ở tận đâu hãy luôn nhớ rằng: Hải Phòng quê hương của bạn đó! Chẳng đâu bằng quê hương mình, điều đó có lẽ được thể hiện rõ nhất ở Hải Phòng, và ở trong quan niệm của những người con Hải Phòng. Dù có đi đâu, với chúng ta Hải Phòng mãi mãi vang lên một cách đầy tự hào.

Theo tôi đánh giá, trong bài hát có 2 câu đắt giá nhất: “Ta yêu, thành phố quê ta như yêu chính người thân yêu nhất…” và “Hải Phòng đó, hiên ngang chỉ biết ngẩng đầu…”. Tôi còn nhớ, trước kia khi đi hát karaoke với đám bạn học, khi xướng đến câu “Hải Phòng đó, hiên ngang chỉ biết ngẩng đầu”, tôi thấy hình như tất cả mọi người đều hát câu này với một niềm tự hào vô bờ bến, với một tình yêu thật mãnh liệt. Dường như ai cũng đang dồn tất cả nhiệt huyết của mình vào bài hát như muốn để cho mọi người xung quanh thấy rằng “tôi cũng tự hào lắm chứ, đâu chỉ riêng bạn”.

Giai điệu hơi trùng xuống khi ta hát đến “Ta yêu, thành phố quê ta như yêu chính người thân yêu nhất”. Một câu so sánh thật đắt giá, và có lẽ không có một từ ngữ nào thích hợp hơn nữa để so sánh trong trường hợp này. Tác giả có lẽ muốn nói rằng, không chỉ với riêng ông, mà còn với tất cả những người Hải Phòng, thì tình yêu dành cho thành phố Cảng xinh đẹp này, giống như tình yêu với “người thân yêu nhất”. Có lẽ, chúng ta không nên bình luận gì thêm, bởi vì chính câu hát đã đủ nói lên tất cả.

Tôi nhớ những người bạn chân thành của tôi, cả những người bạn mới gặp lần đầu như là đã quen thân từ trước, và cả những người bạn chưa từng gặp mặt. Họ đã và đang dành cho tôi sự nhiệt tình, thẳng thắn và chân thành hết mực. Tôi nhớ họ, những người Hải Phòng thân yêu.

Tôi thèm được ở nhà, được hò hét cùng các bạn mỗi khi đội bóng Hải Phòng thi đấu. Được cùng các bạn hát lên bài hát của thành phố, và được cùng các bạn tự hào về Hải Phòng, mặc dù tại đây, tôi vẫn hàng ngày tự hào – tôi là người Hải Phòng.

Hải Phòng. Thân yêu chứ! Những con đường mà “những cái tên nghe chẳng thơ đâu” đã gắn bó với tôi mười mấy năm trời. Những quán ăn, quán café, những địa điểm, nơi mà trước đây tôi cùng chúng bạn vẫn hàng ngày đi qua với bao kỉ niệm. Nơi có mối tình đầu của tôi. Nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Nơi tôi sinh ra và lớn lên.

Tôi sẽ nhớ mãi những buổi chiều mùa hè hái trộm phượng tại Nhà hát lớn, nhớ mãi những buổi trưa hè, trời nắng chang chang mẹ chở tôi dọc Cầu Đất, quành vào Lê Lợi để đển trường kịp ban chiều đi học, và cũng không biết bao nhiêu lần tôi ngủ quên dựa vào lưng mẹ để rồi đưa gót chân vào bánh xe… Và có bạn nào nhớ cùng tôi những quán chè bưởi trên đường Trần Phú nơi mà bắt đầu khá nhiều… mối tình? Cả quán bánh đa Da Liễu nổi tiếng với “1 bát chả đen, ít rau bên đường, em nhé”, rồi thì cháo cay Trần Bình Trọng, cay xè lưỡi bởi món chí chương đặc biệt. Và cả bánh mỳ bate 500 chỉ duy nhất có ở Hải Phòng. Tất cả những kỉ niệm đó đồng loạt hiện về tôi ngay lúc này, khiến tim tôi thổn thức bởi tiếng gọi thành phố.

Có lẽ, lúc này thành phố đã bắt đầu có người đi làm. Những buổi sáng tinh sương, trong lành đặc biệt tôi mới chỉ cảm thấy ở Hải Phòng mà không có thành phố nào có được. Đó là một mùi đặc biệt, rất mơ hồ nhưng thân thuộc, rất trừu tượng nhưng lại dễ nắm bắt, rất xa nhưng có vẻ như nó ngay gần đây. Nó đã in đậm vào trí nhớ của tôi không thể phai mờ.
Meo 207

image advertisement
image advertisement
image advertisement
image advertisement
 
Thống kê truy cập
  • Đang online: 0
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 0
  • Tất cả: 0
image advertisement
image advertisement
image advertisement

Cổng Thông tin điện tử thành phố Hải Phòng

Cơ quan quản lý: Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố Hải Phòng

Trưởng Ban biên tập: Chánh Văn phòng Trần Huy Kiên

 
 

Liên hệ

  18 Hoàng Diệu, Minh Khai, Hồng Bàng, Hải Phòng

  0225.3821.055 -   0225.3747.352

  congthongtindientu@haiphong.gov.vn

  fb.com/www.haiphong.gov.vn

  Zalo Cổng Thông tin điện tử thành phố