Hải Phòng, thành phố bên bờ biển Đông đi vào trong thơ từ tình yêu của những người con Hải Phòng. Và cả những người yêu mến Hải Phòng. Những vần thơ hình thành từ rung động, cảm xúc của tâm hồn, từ nguồn dinh dưỡng tinh thần nuôi lớn mỗi người từ nơi họ được sinh ra, từ nơi họ muốn gắn bó và coi như quê hương thứ hai của mình. Tình yêu Hải Phòng trong những vần thơ khi hiện trong hình tượng những chùm hoa phượng rực rỡ, có khi lại ẩn vào từng khu phố thân quen. Rồi cũng có lúc, tình yêu ấy đồng điệu thành một con người cụ thể. Như ánh mắt, lời dịu ngọt, mái tóc thướt tha của cô gái miền biển. Xin trân trọng giới thiệu chùm thơ sử dụng chất liệu tình yêu Hải Phòng như một cảm xúc không thời gian.
Tôi yêu Hải Phòng
(Trần Tích Thiện)
Đa mang nên phải đèo bòng
Cho tôi dan díu Hải Phòng quê em
Kể từ ánh mắt đầu tiên
Ông tơ đã muốn se duyên đôi mình
Lời dịu ngọt, lửa ái tình
Làm cho đổ quán, xiêu đình trong em
Tôi trồng si trước bậc thềm
Để nay quê ngoại mang tên Hải Phòng
Mặn mòi nghĩa biển, tình sông
Cần chi tìm lá diêu bông tối ngày
Yêu tha thiết mảnh đất này
Buồn, vui kỷ niệm đong đầy trong tôi.
Chờ anh về bên em
(Nguyễn Anh Đào)
Hải Phòng ơi ! Hải Phòng
Quê mình thân thương quá
Đôi tay em hối hả
Dệt mùa vàng thơm hương
Ơi ! quê mẹ thân thương
Nước sông quê dào dạt
Giọng hò ai man mát
Bên cánh đồng lúa xanh
Thao thức cả năm canh
Bồi hồi ngày xưa cũ
Mẹ một thời lam lũ
Thương lắm một vùng quê
Nơi sớm tối nhớ về
Hải Phòng vùng đặc sản
Như ánh dương sáng rạng
Quê mẹ cất cánh bay
Hương lúa thơm ngất ngây
Tình quê say nồng ấm
Nơi tình người thấm đậm
Chờ anh về bên em.
Tình yêu từ Hải Phòng
(Phương Bắc)
Từ Hải Phòng ra trận
Nghe mưa trời cây nẩy lộc
Yêu đắm say nhớ âm thầm
Cô gái ngồi cạnh bàn đang học
Vẽ ảnh em vào trang sách
Buổi lên đường
Đôi mắt em soi vào ánh sắc
Trong ba lô Trường Sơn.
Ôi! Nhớ mẹ, nhớ Hải Phòng đến thế
Mái tóc mây của mẹ
Những sợi trắng u buồn
Đôi mắt mẹ thương con
Như vầng trăng đất nước
Bao giờ con về cho mẹ khỏi cô đơn?!.
Từ Hải Phòng ra đi
Chùm hoa phượng mùa hè rực rỡ
Như huân chương trên ngực các anh hùng
Những người bạn tiễn chân nhau
Giấu nỗi nhớ vào tim
Những kỷ niệm trên vỉa hè vườn hoa cũ
Trong tiệm ăn quán xá bến xe rồng
Mưa ướt áo che nhau
Nắng rực lửa qua sông.
Từ Hải Phòng ra đi
Thấm đẫm hồn ta mái trường thuở trước
Nuôi những ngôi sao bè bạn bốn phương trời
Sáng lấp lánh những vùng trời đất nước
Cho Hải Phòng trái tim đập muôn nơi
Những nhịp cầu hòa chung đất nước
Nên niềm vinh quang chiến tích của ngàn đời.
Từ Hải Phòng ra đi
Các anh hùng lại về phố cũ
Cù Chính Lan, Nguyễn Đức Cảnh, Trần Phú đêm nay
Những linh hồn ủ ấm ngọn cây
Cho hoa nở những ngôi nhà lộng lẫy
Cho Hải Phòng phồn vinh mãi mãi
Một trời sao rực rỡ tháng Năm này
Theo các nhịp cầu đón hoa nhận lấy
Tình yêu của ta kỳ diệu… Hải Phòng đây.
(Báo Hải Phòng)