Tháng năm, Hoa phượng và Thơ
Tháng Năm, tháng đặc biệt của người Hải Phòng. Tháng có ngày kỷ niệm giải phóng Hải Phòng thoát ách thực dân và tháng rợp trời hoa phượng đỏ. Tháng mà những người con Hải Phòng xa quê luôn nhớ về thành phố nhiều hơn có phải?
Đi tìm những câu thơ viết về hoa phượng, gặp lại “màu tím hoa sim” của thi sĩ Hữu Loan. Nhưng không – mùa “hoa cứ rơi ồn ào như tuổi trẻ/Chẳng cho ai có thể lạnh tanh” trong “Thời hoa đỏ” của Thanh Tùng nhắc tôi HOA PHƯỢNG là “văn hóa vật thể” của người Hải Phòng. Hoa đã chính như người, không giống bất cứ đâu cái màu đỏ đặc trưng của mảnh đất đầu sóng - ngọn gió. Dữ dội và và lãng mạn nao lòng. Nhà thơ Thi Hoàng, trong “Thành phố những cánh buồm” ông viết về hoa phượng
“Có rất nhiều cơn bão đã đi qua
Trời xanh lặng như đang điềm tĩnh lại
Hoa phượng đỏ cứ như là máu nói
Hay chính trái tim mình từ đó nở bừng ra”.
Hai màu hoa đặc biệt của mùa hạ - tím và đỏ. Tím ngăn ngắt hoa sim hay tim tím bằng lăng. Hoa lựu đỏ lập lòe dưới trăng rằm, nhưng những bông phượng đầu tiên của tháng năm ngập ngừng nở giữa chùm nụ xanh xanh bụ bẫm bao giờ cũng cho tôi cảm xúc được trở về những mùa phượng đã qua của tuổi hai mươi yêu dấu. Lạ thay cái màu hoa cứ bùng nở là kéo được dĩ vãng trở về
“Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu”
(Hoàng Nhuận Cầm)
Ai đi qua Hải Phòng mùa phượng đỏ đều ấn tượng rằng, hoa dường như đỏ tươi hơn nơi khác. Cánh hoa dày hơn và chùm sai bông hơn. Người Hải Phòng thì biết rõ đúng là như thế và hơn thế… Hoa còn là biểu tượng của tuổi trẻ, rừng rực cháy trong mưa như nhiệt huyết tuổi hai mươi. Tôi mong một ngày dọc hai bờ sông Lấp, chạy suốt dải trung tâm chạm ra sát biển, hoa phượng trải dài như đôi rồng lửa hướng ra phía đại dương. Bởi đã từ lâu rồi, hoa như ý chí, khát khao của người dân thành phố. Luôn hy vọng và hướng tới vươn ra biển lớn.
Một lễ hội Hoa Phượng Đỏ trong mùa hạ năm nay chính là niềm tự hào của con người với một loài hoa mang lại nét riêng cho thành phố quê hương. Để sắc hoa trở thành màu nhớ, thành nơi để muôn phương đổ về ngắm hoa phượng nở trong những ngày hè. Để lễ hội hoa thành một điểm hẹn về văn hóa hải cảng. Đi vào những câu thơ chính bởi:
“Cái màu hoa đỏ lạ thường
Ngỡ như thời trẻ chưa từng nở hoa
Cái mày hoa đỏ như là
Thời gian nén lại vỡ òa khát khao
Màu hoa đỏ tự trời cao
Cháy lên như chẳng lúc nào nguôi ngoai”
(Nguyễn Trọng Tạo)
Tôi cũng xin trồng một cây hoa phượng cho riêng mình. Trong tâm tưởng. Như muôn nỗi khát khao cùng hy vọng đã bắt đầu cháy lên - về một đổi thay - những mùa hoa tuổi trẻ thành phố tôi yêu.
Vũ Thị Huyền