Gió quê hương

Gió quê hương

Sẽ có người bảo, gió ở đâu chẳng giống nhau, bởi cùng là gió trời cả. Vậy là không đúng. Gió ở mỗi nơi mỗi khác. Mỗi thành phố mỗi khác. Và mỗi vùng miền lại càng khác hơn. Gió thành phố nơi tôi sinh ra còn khác nữa…

Đi xa về, dọc theo quốc lộ 5, khi nhìn thấy tấm biển “Thành phố Hải Phòng kính chào quý khách”, tim đập rộn hẳn lên. Cửa ô chỉ là những mái nhà lác đác, những cánh ruộng thênh thang, khu công nghiệp… Cửa ô không phải nơi tập trung những công trình đặc trưng của thành phố quê hương tôi như Nhà hát thành phố, đồng hồ Ba Chuông, bến cảng… Nhưng cứ đến cửa ô, dòng chữ “thành phố Hải Phòng” luôn gợi trong những người con quê hương nỗi niềm bâng khuâng. Dù chỉ đi một ngày, vài giờ ra khỏi thành phố nói gì đến đi hằng tháng, hằng năm và hằng chục năm sau mới có dịp quay trở lại.


Qua cửa ngõ, điều đầu tiên tôi thường làm là mở cửa kính xe ô tô, hít sâu vào lồng ngực hương vị gió quê hương. Trong thẳm sâu của làn gió ấy là vị biển nồng phù sa, muối mặn. Là vị của những dầu, mỡ trên những bến cảng, lếnh loáng mặt sông. Là vị của tình người đất cảng bộp chộp, ăn to nói lớn mà chân thật. Người quê hương tôi quan tâm đến nhau theo một cách khác hẳn. Sự quan tâm ấy là cái vỗ vai thật mạnh, cái siết tay thật lâu, tràng cười rổn rảng. Và đôi khi, chỉ là cái gật đầu khi gặp nhau trên đường.

Gió quê hương, tôi từng hỏi các bạn tôi nhiều lần – những người cùng sinh ra trên vùng đất Hải Phòng này. Các bạn có cảm nhận được sự khác biệt của gió quê mình với những vùng đất khác? Họ đều gật đầu. Cảm thấy rõ nhưng không thể nói ra bằng lời. Chỉ biết, nhiều người trong các bạn cũng giống tôi, đi đâu xa về, đến cửa ô là muốn hít sâu làn gió thổi trên vùng đất nơi chôn nhau cắt rốn. Trong hơi gió có mùi cá tôm, có mùi mồ hôi của những công nhân, người thợ trên công trường. Trong hơi gió còn có cả những dư vị thanh bình của làng quê nơi những vườn cau xanh ngát vươn lên trời cao. Có cả những vườn cam sai lúc lỉu, vườn vải ngọt lành. Có cả những cánh đồng hoa màu, những thửa ruộng mẫu lớn sóng lúa rì rào hát. Gió đưa những mùi hương của làng quê, của núi, sông, đồng ruộng, con người quyện vào, quấn quýt lấy những người con của thành phố. Ngấm sâu vào làn da, mái tóc, vào từng con tim đang thổn thức tình yêu quê hương và muốn làm được những gì tốt đẹp nhất để dành tặng quê hương mình.

Tôi đi nhiều nơi, đến nhiều vùng. Cũng thử hít sâu mùi hương của gió mỗi nơi tôi đến. Gió của Sài Gòn man mác mùi lá me, mưa bất chợt, ngai ngái lục bình trên sông, mùi cà phê sớm… Gió của miền Tây da diết với những hoa trái miệt vườn, hăng hắc mùi của cù lao, rừng đước. Gió của miền Đông the the mùi bông điên điển, nồng nồng của bùn, êm ái như giọng nói của những thiếu nữ vừa đến tuổi cập kê. Gió của núi rừng Tây Nguyên ầm ào như bước chân đàn voi trên cánh rừng đại ngàn, mùi thơm dịu của hoa cà phê, cay cay của hồ tiêu. Và gió của Tây Bắc nữa. Nhẹ như cánh hoa ban, hoa mận, hoa mơ, hoa đào phủ kín rừng mỗi mùa về.

Gió mỗi vùng một điều cuốn hút. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ gió quê hương tôi. Mặn mòi, vất vả. Cuồn cuộn phù sa nơi cửa sông, nơi những công trình đang gấp rút hoàn thành. Ồn ào tiếng máy, tiếng công trường, tiếng sóng vỗ ập vào mạn những con tàu vạn tấn. Gió của quê hương tôi là vậy đấy. Không chỉ đơn thuần là gió. Mà trong đó còn là tình quê hương, hồn quê hương ăn sâu vào mỗi người đất Cảng mỗi ngày cần cù trên công xưởng, ruộng đồng.

(Phan Thùy Mai - Hải Phòng cuối tuần)

QR Code
image advertisement
image advertisement
image advertisement
image advertisement
 
Thống kê truy cập
  • Đang online: 0
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 0
  • Tất cả: 0
image advertisement
image advertisement
image advertisement

Cổng Thông tin điện tử thành phố Hải Phòng

Cơ quan quản lý: Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố Hải Phòng

Trưởng Ban biên tập: Chánh Văn phòng Trần Huy Kiên

 
 

Liên hệ

  18 Hoàng Diệu, Minh Khai, Hồng Bàng, Hải Phòng

  0225.3821.055 -   0225.3747.352

  congthongtindientu@haiphong.gov.vn

  fb.com/www.haiphong.gov.vn

  Zalo Cổng Thông tin điện tử thành phố